* Cuối 2010: Mẹ Mon gặp Bố Mon trong dịp sinh nhật công ty ^^
* Cuối 2011: Tình yêu chớm nở giữa Bố và Mẹ Mon
* Cuối 2013: Tình yêu của Bố Mẹ Mon chuyển sang trang mới trong sự chúc phúc của mọi người và sự hân hoan của hai bên gia đình. Bố Mẹ chính thức nên duyên vợ chồng.
* T1/2014: Hai vạch. Há há. Mẹ vui mừng báo tin cho Bố, còn Bố thì vui mừng báo tin cho mọi người.
* T2/2014: Một trang buồn của cuộc đời. Mẹ ôm Bố khóc như mưa vì bất lực khi không giữ được đứa con bé bỏng của mình. Nhưng Bố Mẹ vẫn còn trẻ, vẫn còn có thể cố gắng và mong chờ đúng không? Bố Mẹ quyết tâm phải chuẩn bị thật kỹ càng, phải loại bỏ các yếu tố mang tính chất nguy hiểm đối với con yêu của mình. Và…
* T3/2014: Mẹ đi tiêm phòng rubella, không lâu sau Mẹ đi tiêm phòng Cúm, rồi tẩy giun, uống Procare, bổ sung dinh dưỡng, tập yoga. Mẹ còn lên mạng tìm hiểu tất cả các thông tin về việc thụ thai; chế độ dinh dưỡng, nghỉ ngơi của bà bầu… Bố Mẹ phải chuẩn bị thật tốt cả về sức khỏe cũng như kiến thức để không phải hối hận như lần đầu nữa.
* T7/2014: Sau một thời gian chuẩn bị kỹ càng, Bố Mẹ bắt đầu thả để chờ đón con yêu. Nhưng 1 tháng, 2 tháng vẫn chưa thấy tín hiệu mừng. Mẹ bắt đầu băn khoăn: hay là mình có vấn đề rồi, Bố Mẹ đã kiểm tra rồi mà, hay là do tâm lý…. Mẹ lại tìm hiểu. Mẹ thấy để gia tăng cơ hội thì Bố Mẹ cần phải gặp nhau đúng thời điểm khi mà trứng của Mẹ to, tròn, đẹp nhất. Đó chính là thời điểm rụng trứng. Vậy là Mẹ theo dõi kỳ kinh và đi tìm mua nhiệt kế để theo dõi nhiệt độ cơ thể mình vì theo Mẹ được biết thì khi trứng rụng nhiệt độ cơ thể sẽ cao hơn xíu so với bình thường. Được biết nhiệt kế Omron MC 272L là nhiệt kế chuyên dùng để giúp phụ nữ xác định ngày rụng trứng với độ chính xác về nhiệt độ lên tới 0,01 oC, cùng với thời gian đo nhanh (60 giây) lại có thể nhớ kết quả đo trước nên Mẹ đã không ngại ngần rinh ngay một “em” về. Đằng nào nhiệt kế cũng là vật dụng không thể thiếu được khi có Con nữa mà. Có nhiệt kế trong tay, sáng sớm ngày ngày Mẹ lại chăm chỉ đo nhiệt độ cơ thể mình. Và rồi…
* T11/2014: Hạnh phúc vỡ òa khi vạch thứ 2 ấy lại xuất hiện. Nhưng song song với niềm vui ấy cũng là sự lo sợ. Mẹ bị cái lần trước ấy ám ảnh không thôi. Mẹ bị nghén, người lúc nào cũng lâng lâng như say tàu xe, cứ ăn vào là nôn ra. Nhưng Mẹ ý thức được mình phải cẩn trọng, phải cố gắng. 3 tháng đầu trôi qua chậm chạp. Mẹ tưởng như thời gian đang cố trêu đùa mình. Và rồi cũng qua. Những tháng tiếp theo tâm trạng Mẹ ổn định dần. Mẹ bắt đầu cười và ăn uống đầy đủ hơn. Mẹ còn hay trêu Bố rằng Mẹ sẽ ngắm Bố mỗi ngày 5 phút để quán triệt tư tưởng cho Con sau này giống Bố. Mẹ phân định cái mắt này, cái mũi này, trán này, miệng này… cái nào Con sẽ lấy của Mẹ, cái nào Con sẽ lấy của Bố. Khoảng thời gian này có lẽ là thảnh thơi nhất của hai mẹ con mình ý nhỉ. Rồi bụng Mẹ to dần, những ngày cuối to như cái trống luôn. Nặng nề vô cùng nhưng Mẹ vui và háo hức lắm vì Mẹ sắp được gặp Con mà.
* 02/07/2015: 8h35′ sáng “Con gái nhé; 3,4kg”. Nghe giọng cô y tá, Mẹ mỉm cười nhẹ nhõm. Họ mang Con đi. Mẹ khâu xong thì được chuyển sang phòng hậu sản. Cô y tá ấn bụng Mẹ và nói: “Không ổn rồi, chảy máu nhiều quá”. Rầm rập. Bác sĩ chạy tới chạy lui. Mẹ bị đẩy vào phòng cấp cứu lần 2. Mặc dù được tiêm rất nhiều thuốc giảm đau nhưng Mẹ vẫn cảm nhận được từng nhát đâm ở lần khâu thứ 2 ấy. Đau đớn vô cùng. Mẹ lẩm nhẩm đếm số và hát như hét lên để trấn an tinh thần mình. 12h. “Xong rồi nhé”. Không hiểu sao Mẹ bật khóc như trẻ con. Cô y tá thấy vậy hốt hoảng “Xong rồi mà, sao vừa nãy dũng cảm hát hò mà giờ lại khóc, chưa được nhìn thấy Con đúng không?” Và cô ý đi. Lúc sau Con đã được đưa sát đến bên Mẹ. Chạm vào má Con, nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của Con. Mẹ khóc to hơn bao giờ hết. Không phải vì đau đớn mà là vì Con là “Sự thật”, Con đã ở đây với Mẹ rồi. Và Con giống Bố thật đấy ^^
Con là “sự thật” và Con giống Bố thật ^^
* T10/2015:
“…Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, Bao ngày Mẹ mong con chào đời
Ấp trong đáy lòng, có chăng tiếng cười, của một hài nhi đang lớn dần
Mẹ chợt tỉnh giấc và mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần
Tiếng con khóc òa, mắt mẹ lệ nhòa, cảm ơn vì Con đến bên Mẹ……”
Ngồi nghe bài hát “Nhật ký của Mẹ” và ngắm nhìn Con gái yêu của Mẹ ngủ ngon lành, thỉnh thoảng lại nhoẻn miệng cười trong mơ Mẹ thấy ấm áp, hạnh phúc vô cùng. Cảm ơn vì Con đến bên Mẹ. Mặc dù để nuôi con khôn lớn, trưởng thành còn cả đoạn đường dài phía trước, sẽ có nhiều khó khăn, vất vả nhưng Mẹ tin có Bố và Con bên cạnh Mẹ sẽ vượt qua gian khó thành công. Bố Mẹ yêu Con nhiều lắm gái ạ.
Bố Mẹ yêu Con nhiều lắm
P/S: Gửi những bà mẹ đang mong chờ con yêu: Hãy bình tĩnh, tự tin và tỉnh táo lựa chọn đúng phương pháp để sử dụng trên con đường tìm con yêu. Rồi sẽ có ngày các mẹ gặp được con.
Chúc các mẹ thành công.
Họ và tên: Đoàn Thị Huệ
Địa chỉ: Tân Xuân – Xuân Đỉnh – Từ Liêm – Hà Nội
Tuổi: 26
—–***—–